Lén lút móc bướm cô bạn thân non tơ khi sang nhà chơi

Còn Thư thừa biết lý do thật sự là vì sao. Đến nhà vệ sinh, hắn nắm tay kéo cô vào phòng kín, ” Hôm nay em không thoát được đâu” nhưng bất chợt điện thoại Thư reo vang, là Hoàng gọi, “Vợ, con đột nhiên sốt cao, em về nhanh đi.” Thư vùng ra:
“Anh Nam, em phải về, con em bệnh rồi” chạy khỏi nhà hàng, lòng nhẹ nhưng run, “May quá, nhưng không biết con mình sao rồi nữa.”
Về đến nhà, Thư và Hoàng cùng chăm bé Ngọc, cô cởi áo ngoài, để lại áo thun mỏng và quần lửng, ngồi cạnh nôi lau người bé bằng khăn ấm, Hoàng đo nhiệt độ, “38 độ 5, phải hạ sốt nhanh,” anh pha thuốc cho bé uống, Thư ôm bé vỗ về, “con ngoan con ngoan của mẹ, uống giỏi nè,” giọng run vì lo lẫn tội lỗi. Đến nhà vệ sinh, hắn nắm tay kéo cô vào phòng kín, ” Hôm nay em không thoát được đâu” nhưng bất chợt điện thoại Thư reo vang, là Hoàng gọi, “Vợ, con đột nhiên sốt cao, em về nhanh đi.” Thư vùng ra:
“Anh Nam, em phải về, con em bệnh rồi” chạy khỏi nhà hàng, lòng nhẹ nhưng run, “May quá, nhưng không biết con mình sao rồi nữa.”
Về đến nhà, Thư và Hoàng cùng chăm bé Ngọc, cô cởi áo ngoài, để lại áo thun mỏng và quần lửng, ngồi cạnh nôi lau người bé bằng khăn ấm, Hoàng đo nhiệt độ, “38 độ 5, phải hạ sốt nhanh,” anh pha thuốc cho bé uống, Thư ôm bé vỗ về, “con ngoan con ngoan của mẹ, uống giỏi nè,” giọng run vì lo lẫn tội lỗi. Thư vội lau tay vào tạp dề sờn, nhấc máy, giọng anh vang qua loa…
“Vợ, con ở nhà ngoan không vợ? Thư hoảng loạn, tay run làm điện thoại suýt rơi, “Hắn uy hiếp thật rồi, vì mình muốn chấm dứt sao?” Cô nhắn lại, ngón tay run gõ từng chữ, “Anh Nam, em không muốn tiếp tục, đừng gửi clip, em sẽ gặp anh nói rõ lần cuối,” lòng như nắng nhạt ngoài kia – sáng mà không ấm, chỉ làm rõ