Em sinh viên năm nhất bím rậm lông được cái nước nôi nhoe nhoét

Em sinh viên năm nhất bím rậm lông được cái nước nôi nhoe nhoét

Em sinh viên năm nhất bím rậm lông được cái nước nôi nhoe nhoét

Hoàng khựng lại, tay siết nhẹ vai cô, giọng thoáng lạ: “Vợ, em sao vậy, em còn mệt hả?” Thư lắc đầu, “Dạ, không sao đâu anh, do anh làm em đừ người tối qua đó,” nhưng bàn tay cô dưới chăn run nhẹ, lòng rối: “Anh nghi gì rồi sao nổi, mình không được để anh biết.” Hoàng gật đầu, xách cặp đi, nhưng khi đóng cửa, anh ngoảnh lại nhìn Thư qua khe hở, mắt thoáng nét trầm tư. Nam ngồi đợi trên ghế đá dưới tán cây bàng, áo sơ mi xanh nhạt phẳng phiu, thái độ nhẹ nhàng khác hẳn hôm qua:

“Thư, em tới rồi, anh xin lỗi, hôm qua anh sai, chỉ tại em làm anh không thể quên được thôi, mình từng mặn nồng tại phòng khám mà”

Thư ngồi xuống, cách xa một khoảng, giọng cứng:

“Anh Nam, em không muốn tiếp tục, em có gia đình, anh đừng làm khó em nữa, chuyện trước đây là sai lầm của em, em xin anh quên đi.”

Nam nhìn cô, mắt thoáng buồn nhưng khóe môi khẽ nhếch:

“Anh biết, em yêu Hoàng, anh không ép, nhưng em không thể phủ nhận em cũng thích anh chạm vào, đúng không? Công viên vắng vẻ, chỉ có vài bà cụ ngồi ghế đá trò chuyện, tiếng lá xào xạc dưới chân hòa cùng tiếng xe nôi lăn trên lối đi sỏi. Hay lại chiêu mới để dụ mình?” Cô đứng dậy, đẩy xe nôi đi:

“Cảm ơn anh, em xin lỗi vì những chuyện trước đây, đừng liên lạc nữa,” giọng kiên quyết. Dưới bóng mây mờ, Thư đứng trước ngã rẽ của lý trí và ham muốn, không biết lần tới cô sẽ giữ vững hay gục ngã, câu hỏi treo lơ lửng như cơn gió đêm lùa qua khe cửa. Công viên vắng vẻ, chỉ có vài bà cụ ngồi ghế đá trò chuyện, tiếng lá xào xạc dưới chân hòa cùng tiếng xe nôi lăn trên lối đi sỏi. Cô ngồi dậy, tay siết chặt tấm chăn, tự nhủ: ” Mình thật tệ, thật xấu hổ khi đối diện với chồng và con, không thể để dục vọng kéo mình xuống thêm,” nhưng lòng cô như bóng

Phim Liên Quan