Bạn gái quen được 1 năm bướm vẫn khít rịt

Hoàng có nhìn thấy không. Hoàng gật đầu, cười hiền, “Vậy hả, cảm ơn anh quan tâm vợ và con em nha, anh ngồi chơi nha em lấy hồ sơ rồi đi làm tiếp đây” Hoàng vào phòng, ánh mắt thoáng nhìn Thư và Nam, một chút nghi hoặc lướt qua, dừng lại trên cặp vú lộ rõ đầu ti săn cứng do không mặc áo lót “Thư hơi lạ, nhưng chắc do mình nghĩ quá rồi,” anh tự nhủ, vẫn tin tưởng cô như mọi ngày. Thư bước tới, mở cửa, và Nam đứng đó, tóc bết nước, đôi mắt sắc lóe lên ý đồ, dưới nụ cười trầm ấm. Thư lưỡng lự, lòng bất an, “Hoàng đi làm rồi, chỉ có mình và con ở nhà, không nên để anh ta vào,” nhưng phép lịch sự khiến cô gật đầu: “Dạ, anh Nam, vào đi, mưa ướt hết rồi, anh ngồi chút cho khô áo.” Nam bước vào, mang theo mùi mưa ẩm và chút hương thuốc sát trùng thoảng lên từ áo blouse, anh ta ngồi xuống sofa, ánh mắt không rời khỏi Thư làm cơ thể nàng bất giác rùng mình, nơi sâu thẳm giữa hai chân râm ran dân lên một cảm giác khó diễn tả. Nội tâm nàng càng trở nên mâu thuẫn hơn. Thư rên nhỏ:
“Ư… anh… đừng mà…”
“Em không muốn đâu, anh dừng lại đi…”
Nhưng cơ thể phản bội, chân cô run không đẩy anh ta ra, hơi thở dồn dập. Ở nhà một mình với con, Thư thường thoải mái không mặc đồ lót, chỉ khoác áo rộng để tiện cho con bú, nhưng hôm nay, sự thoải mái ấy lại khiến cô bất an khi nghĩ đến Nam. “Thư, anh đi ngang qua, mưa to quá, ghé thăm em và bé chút được không?” Giọng Nam nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt dán chặt vào ngực Thư, nơi núm vú in rõ qua áo ướt mồ hôi.